Thứ Hai, 22 tháng 2, 2010

Ký ức

Tác giả: Đào Ngọc Chính
Chợt nhớ về dòng sông
Nằm giữa những cánh đồng
Đưa dòng nước mênh mông
Ngầu phù sa tươi mát.

Một màu xanh bát ngát
Cây lúa trỗ bông vàng
Con sông có đầu nguồn
Ở mãi tận xa xa.
Bờ đê kia cống Thọ
Hiền hòa và êm ả
Uốn lượn quanh mãi về
Quỳnh Lý, Vân Am đó
Thụy Quỳnh chảy dòng sông
Cong cong hình chữ S
Đẹp thay ở quê tôi.

Một dòng sông như thế
Qua tháng năm đắp bồi
Dòng sông như nhỏ lại
Nhưng mãi còn trong tôi.

Ký ức-Tim tôi vẫn hoài trông
Rặng liễu năm xưa đường Ba chín
Lá xanh hoa trắng tỏa ngát hương
Rợp bóng tôi đi buổi sớm chiều.

Trên cành ríu rít đàn chim sẻ
Lác đác hoa rơi trắng mặt đường
Ngoài đường lố nhố đàn em nhỏ
Chạy nhảy đùa vui dưới nắng chiều.

Lộng gió chao nghiêng những cánh diều
Vi vu trong gió vang xa thẳm
Tiếng sáo đồng quê nghe dìu dập
Lời ru của Mẹ những ngày xưa.

Con đi mẹ tiễn bến đò đưa
Mênh mông sóng nước dòng sông xưa
Kẽo kẹt con thuyền dời bến Thọ
Gió lùa xe lạnh lác đác mưa.

Áo vải lưng gầy bay phất phơ
Kệ gió mặc mưa Mẹ vẫn chờ
Con đò lặng lẽ rời xa bến
Bất giác mắt tôi ngấn lệ mờ.

Cuộc sống thôi đành xa mẹ cha
Tình cha nghĩa mẹ rộng bao la
Nhớ con Mẹ đừng buồn Mẹ nhé
Cha mẹ ơi! Vui sống đợi con về./.

Đào Ngọc Chính
Kha Lý

0 nhận xét:

Đăng nhận xét