Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

Mẹ và Đảng


Thuở nhỏ từng nghe mẹ thở dài
Đói nghèo cơ cực nặng trên vai:
Thực dân còn đó, đời nô lệ
Thì mãi dân ta cứ khổ hoài.

Nước mất, lầm than những kiếp người,
Còn mong chỉ có cuộc đời vui
Ơn nhờ cách mạng mùa Thu ấy
Ta đã vùng lên, dựng cuộc đời.

Mẹ đã nuôi con những tháng ngày,
Chứa chan tình nghĩa vẫn còn đây,
Đời ta có Đảng luôn dìu dắt
Xây cuộc đời hạnh phúc đẹp tươi.

Tháng 05/2004
Đào Ngọc Ngật
(Kha Lý)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét