Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

Tiếng “xung phong” đuổi giặc


Tuổi gần bảy chục, tóc đã điểm mầu
Cái thủa chống càn đánh giặc ngày nào
Bỗng nhớ lại
Lòng mình thêm hăng hái

Cả làng tôi, cả làng An Bái
Ai cũng là Du kích, Dân quân
Mặc Pháp chốt đồn, Kha Lý kề bên
Mặc pháo địch, máy bay bắn phá
Hầm hố, lũy tre, chông bàn, mìn quả
Đã cùng nhau vất vả
Gìn giữ quê hương
Buổi chống càn: súng đạn thèm, mong…


Rồi một đêm giặc phục ngoài đồng (*)
Lợi dụng xương mù, chúng lẻn vào xóm Kiện
Chĩa súng dồn mấy bà già, con mọn
Khai thác thăm dò lực lượng Việt Minh.

Được tin, liền tiếp cận thật nhanh
Tổ anh Đắc đã lập mưu trận đánh
Giặc trong nhà bà Luyến,
Chúng đang ngơ ngác hoang mang
Thì bỗng “oàng” tiếng lựu đạn nổ vang
Và liền đó tiếng “xung phong” dậy đất
Thế là giặc hoảng hồn cuống quýt
Thục mạng liều mình tháo chạy cho nhanh
Để lại phía ta các tiếc thực tình:
Súng giặc, thèm ghê! Mà không kịp cướp
Chuyện này thực, phải đâu hài hước
Nhờ tiếng “xung phong” cũng đuổi giặc giữ làng

Chú thích: (*): Một đêm vào tháng 01 năm 1953, địch lẻn được vào xóm Kiện (An Bái) và bị ta phát hiện kịp thời, đuổi đánh.

Minh Đạo
An Bái
(02/09/2001)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét