Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

Xưa và Nay


Quê ta, xưa vốn đói nghèo
Mái tranh, tường đất, vẹo xiêu một thời
Thường là “nghèo rớt mồng tơi”
Đói cơm rách áo một thời ruổi rong.
Ước mơ một bữa no lòng
Giản đơn chỉ thế-nào mong mỏi gì!
Mưa thì lầy lội đường đi
Thương chân trượt ngã; nghĩ chi dép giày

Ơn Cách mạng được đổi đời
Tự do, Độc lập, đất trời quê ta
Quê mình nay đã khác xa
Nhà cao, ngói đỏ, gạch hoa lát nền
Ngày ngày cuộc sống đang lên
Quanh nem ngày tháng vẫn rền cơm thơm.
Bây giờ hết cảnh đường trơn
Điện về thắp sáng xóm thôn quê mình.
Trường Mầm non bao bé xinh
Trường Trung-Tiểu học cháu mình cháu ta.
Mừng sao hồng phúc quê nhà
Cử nhân, cậu tú nở hoa, giương cờ.
Những là ta ước mình mơ
Đời cha ông trước mong chờ từ đây.

Quê ta vẫn cảnh đất này
Ta đây mình đấy dựng xây mạnh giầu.

Vũ Văn Dư
An Bái

0 nhận xét:

Đăng nhận xét