Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

Một chuyến đò đầu mùa hạ


(Kính viếng hương hồn đồng chí Phạm Văn Hanh)

Giặc lừa bắt anh giữa chuyến đò
Sông Hóa đầu hè đỏ phù sa
Nước sông bỗng trào lên cuộn sóng
Thuyền nan, mái đẩy dạt xô bờ.

Đàn sói dẫn anh về đồn Tây
Hung hãn đồn thù lũ điên say
“Hầm sâu, vũ khí ai người giữ?”
“Chi bộ còn không? ở đất này?”


Ánh sáng càng ngời trong trái tim
“Dù xé thịt da, chết không hèn
Dẫu tan thân thể không mất Đảng”
Thầm nghĩ, anh lừa để giặc tin.


Mắt xanh mũi lõ cười hềnh hệch
“Chiến tích” đây rồi, chúng theo anh.
Phút giây thiêng anh thầm dặn lại:
“Nơi hầm tối sẽ đón bình minh”.

Sẩm tối mờ xa…miếu âm hồn.
Định thầm anh về đó nghỉ thân.
Xích sắt lê chân từng giây phút
Chết cận kề, nhớ Đảng quang vinh.

Làng tề u uất phủ bóng đen
Vạt cỏ sương đêm trộn máu anh
Cỏ dẫn máu hồng sâu đất mẹ
Nơi ấy để lại ánh tâm hồn.

Phan Thế Hạo
An Bái
Tháng 07/2004.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét