Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

Về một thời


Cùng là Cựu chiến binh
Cả lớp già, lớp trẻ
Với bao câu chuyện kể
Về một thời, chưa lâu.
Nhớ khi mắc võng rừng sâu
Trời thu, bom đạn, nắng sầu chiều vương
Mãi còn để nhớ để thương
Gian nan vẫn bám chiến trường vững theo.
Nhớ khi lội suối trèo đèo
Ầm ầm thác đổ, ào ào nước rơi
Nhớ đồng đội, nhớ từng nơi
Trường Sơn dằng dặc đất trời Miền Trung
Non xanh nước biếc chập trùng
Để cho ai trải tấm lòng muôn nơi
Còn ai ngòai tận biển khơi
Dò mìn, gỡ phá thủy lôi năm nào.
Sẵn sàng nhiệm vụ được trao
Là anh bộ đội dạt dào tình yêu.
Mọi người đều thấy thương nhau
Và ai cũng muốn lập nhiều chiến công.
Bạn là “cô gái xung phong”
Ba lô luôn sẵn một vòng ngụy trang
Từng là một ‘gái đảm đang’
Tiền phương gọi đã chuyển sang chiến trường
Bàn tay mở lối san đường
Cho xe ta kịp chuyển hàng vào sâu.
Chị là du kích áo nâu
Đòn càn đánh giặc năm nao còn chuyền
Cũng như chị Nguyễn Thị Chiên
Bây giờ thành cụ lão niên quê mình
Bao câu chuyện đẹp nghĩa tình
Về một thời, Cựu Chiến Binh tự hào.

Vũ Văn Bào
(Đông Đoài)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét