Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

Đốt tiền trả nghĩa


Bữa nay con cháu cúng gia tiên.
Trả nghĩa cha ông, họ đốt tiền
Ôi! Biết bao nhiêu là vàng mã
Biến thành tro bụi cuốn thăng thiên.

Loa đài, xe máy với ti vi
Điện thoại, nhà Tây, kiểu tân kỳ…
Tất cả…để cho người đã khuất,
Chuyến này quá đủ dưới âm ti.

Ôi! Thuở bình sinh lúc ốm đau
Thuốc thang, cơm cháo có ra sao,
Bởi còn nghèo khó ăn chưa đủ
Nay bỗng đặt bầy, thật trớ trêu!

Nhờ phúc tổ tiên, họ đã giầu,
Bầy trò trả nghĩa, nghĩa gì đâu
Chẳng biết nên cười hay nên khóc?
Để lại trong lòng một nỗi đau.

Đào Ngọc Ngật
(6/2001)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét