Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2010

Nỗi niềm cô giáo mầm non

Tác giả : Đào Thị Nhót

Em gửi cho anh một chiều thương nhớ
Của người Anh yêu, cô giáo mầm non
Đường tới trường rộn rã bước chân
Đàn em thơ như một vùng cỏ biếc
Nhu nụ hoa để đời tha thiết
Dành cho Anh, những búp măng non
Yêu trẻ thơ như mẹ yêu con
Chưa làm mẹ nhưng chứa chan tình mẹ

Gửi cho anh niềm vui cô giáo trẻ
Yêu sáo diều dìu dặt khúc tình quê
Yêu mắt sáng, yêu môi hồng chúm chím
Yêu cánh đồng làng ngào ngạt hương thơm
Làm cô giáo em thấy mình giàu có
Giầu yêu thương, giàu những ước mơ
Làm cô giáo em thấy mình trẻ mãi
Đời vui sao những câu hát vần thơ
Anh biết không những đêm em trăn trở
Bữa cơm trưa của các cháu chưa ngon
Đông đã đến rồi còn thiếu chiếu chăn
Đồ dùng đồ chơi hãy còn thiếu thốn
Công việc của em chỉ là thế đó
Bình dị như là chăm lúa chăm rau
Em vun trồng cây con cho thế hệ mai sau
Như mẹ nuôi con bằng dòng sữa ngọt ngào năm tháng
Cuộc đời nào chẳng có ngọt bùi cay đắng
Con đường nào chẳng có khúc quanh co
Chỉ sợ ai chân chồn gối mỏi
Để trái tim giá lạnh hững hờ
Em của anh đâu phải người như thế
Biết yêu nghề yêu trẻ yêu anh
Biết vững tay chèo dù gặp thác ghềnh
Biết vượt lên chính mình bằng niềm tin nghị lực
Anh nói với em là hạnh phúc
Vâng! Năm tháng qua em đã cho rồi
Những chồi xanh xanh mãi cho đời
Đôi mắt trẻ thơ có hình anh trong đó
Em vẫn đợi anh tình yêu đôi lứa
Nửa yêu anh, nửa yêu sự nghiệp trồng người./.

Đào Thị Nhót
Kha Lý

0 nhận xét:

Đăng nhận xét