Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2010

Tình quê

Chiều nay từ ở phương xa
Nhớ về quê mẹ thiết tha nghĩa tình
Quê hương tên đẹp Thụy Quỳnh
Mênh mông biển lúa, mái đình cây đa
Có dòng sông Hóa hiền hòa
Ngày đêm bồi đắp phù sa cho đồng
Đất từng thấm máu cha ông
Mồ hôi đượm xuống lên đồng xanh tươi
Mặn tình như muối biển khơi
Hiền lành chất phác, con người quê hương.

Đi xa vẫn nhớ vẫn thương
Trường xưa lớp cũ vẫn vương bạn bè
Nhớ hè cái nắng nghiêng đê
Chăn trâu, tắm mát mải mê sáo diều
Tối về muộn , mẹ đánh yêu
Trốn sang hàng xóm ra điều dỗi ăn.
Canh dành, cơm ủ trong chăn
Đêm lo con đói mẹ băn khoăn hoài
Chuyện này ai để ý ai
Mà cô hàng xóm nhớ dai trêu đùa.
Rồi ngày nhập ngũ tiến đưa
Vẫn cô gái ấy nửa đùa nửa duyên
Xinh tươi má núm đồng tiền
Lòng thầm nhắn nhủ nhớ quên hẹn hò
Mẹ già lòng dj mừng lo
Buông cau định bán đắn đo để dành
Hương quê bồ kết lá chanh
Tóc ai ngày ấy cho anh nhớ nhiều
Chuyện nhà, chuyện của tình yêu
Em lo thu xếp sớm chiều em qua
Thăm nom săn sóc mẹ già
Vườn rau em tưới cửa nhà em trông
Anh đi vững bước yên lòng
Tình em vẫn giữ hương đồng chốn quê
Sắt son giữ trọn câu thề
Hẹn mùa cau tới anh về cùng lo

Dòng sông bến nước con đò
Nhớ về quê mẹ cánh cò liệng bay
Trường Sơn tôi đứng chiều nay
Trậm trùng sông núi với đầy tình quê.

Lê Viết Phán
Thọ Cách

0 nhận xét:

Đăng nhận xét